Thuê máy bay cứu sống em vợ
Một sáng đọc báo, ông Đoàn Nguyên Đức chợt thấy cái tên mình nằm trong Top 10 người giàu nhất Việt Nam, hỏi thì ông chỉ cười cười: “Người ta thống kê tôi có 1.100 tỷ đồng mà mấy ai biết tôi… nợ đến 1.000 tỷ đồng rồi”. Không biết bầu Đức nói thật hay đùa nhưng cơ nghiệp của ông ngày càng phình to cũng từ những lời nói cứ tưởng như đùa ấy.
Ngay cả mấy lần ông trễ chuyến bay chỉ để đi xem đội bóng Hoàng Anh Gia Lai đá cũng khiến ông băn khoăn rồi đùa với bạn bè sẽ mua một chiếc chỉ để chở mình đi xem đá banh. Thế rồi ông mua chiếc Beechcraft King Air 350 có 12 chỗ ngồi với giá bảy triệu USD. Thật ra bầu Đức không phải chơi ngông mua máy bay đi chơi mà ông muốn chủ động, thuận lợi và nhanh chóng hơn trong công việc ở thời buổi hiện đại này.
Nhưng bước ngoặt có tính quyết định đến việc ông mua máy bay từ khi nhờ nó ông cải tử hoàn sinh cho người em vợ của mình. Ba năm trước, em vợ ông bệnh nặng, bác sĩ Bệnh viện Chợ Rẫy hết phương cứu chữa đã khuyên người nhà nên chuyển bệnh nhân về Pleiku cho kịp trước khi nhắm mắt vì chẩn đoán chỉ còn vài giờ nữa thôi, sợ không kịp đến nhà… Nhìn em nằm thoi thóp, bầu Đức chợt nảy ra ý định thuê hẳn một chuyên cơ khứ hồi đưa bệnh nhân sang Singapore và “book” luôn nếu không cứu kịp thì sẵn máy bay ấy đưa xác về nhà luôn. Em vợ ông từ lúc chỉ còn là cái xác không hồn nhưng chỉ hơn hai giờ sau đã được chẩn đoán đúng bệnh và may mắn thoát chết trong gang tấc.
Lần khác, trước Tết năm ngoái, ông cần đi gấp từ TP.HCM đến Pleiku hẹn ký hợp đồng làm ăn nhưng không đào đâu ra vé máy bay. Rốt cuộc ông đành bấm bụng thuê hẳn một chuyến bay taxi và phải trả chi phí gấp đôi cho 60 chỗ ngồi chỉ với một giờ 15 phút bay.
Xây dựng thương hiệu nhờ bóng đá
Đoàn Nguyên Đức mê bóng đá khi còn nhỏ xíu hay theo mấy anh và đám bạn chăn trâu chia đôi đá bóng bằng quả bòng, quả bưởi. Có chút tiền, ông tài trợ cho bóng đá Gia Lai từ năm 1996 nhưng đề nghị Sở TDTT đừng nêu tên mình làm gì. Cũng như hồi SEA Games 1995 ở Thái Lan, ông từng lao từ khán đài xuống sân dúi vào tay Hồng Sơn 2.000 USD chỉ vì ông vui và yêu thích, thế thôi.
Vài năm sau, Đoàn Nguyên Đức quyết định xin chuyển giao đội bóng Gia Lai, rồi áp dụng mô hình kinh doanh làm bóng đá. Ngay mùa đầu tiên 2001, Hoàng Anh Gia Lai nổi như cồn sau khi bầu Đức lặn lội sang Thái “săn” Kiatisak và hàng loạt thương vụ mua tuyển thủ quốc gia về chơi hạng nhất. Danh tiếng đội bóng nổi khắp khu vực.
Đến giờ ông tự đúc kết cái đội bóng mình bằng bài toán tài chính: “Ai nói làm bóng đá là chi tiền ra chứ riêng tôi thì bóng đá mang lại cho doanh nghiệp Hoàng Anh Gia Lai lợi nhuận rất lớn. Thử ngẫm xem, giả dụ doanh số của Hoàng Anh trước khi có đội bóng là 500 tỷ đồng/năm và kể từ khi có đội bóng nó tăng lũy tiến đều, đến hơn 1.000 tỷ đồng/năm rồi. Chi phí hơn 10% cho phép quảng cáo tôi sử dụng vào việc trả lương cho cầu thủ, khỏe lắm. Gạch Đồng Tâm cũng làm hệt như chúng tôi thôi…”.
Giới chuyên môn khẩu phục bầu Đức mới nhảy vào bóng đá chuyên nghiệp vài năm đã thâu tóm hết mọi danh hiệu cao quý nhất nhưng tâm chưa phục do cái kiểu mạnh vì gạo mà đốt cháy giai đoạn. Cho đến lúc ông bắt tay với lò đào tạo cầu thủ trẻ danh tiếng Arsenal (Anh) về phố núi huấn luyện, người ta mới trầm trồ thán phục cái tầm nhìn xa của ông. Không biết thật hay đùa, bầu Đức còn ấp ủ mua luôn cả CLB Arsenal chứ không phải chỉ là 20% cổ phần như bây giờ.
Sau hàng loạt bước hợp tác với Arsenal như: hợp tác đào tạo bóng đá trẻ, đặt bảng quảng cáo tại sân Emirates (của CLB Arsenal)…, bầu Đức đang “mơ” đến việc trở thành cổ đông lớn nhất của CLB Arsenal
NHỮNG GIAI THOẠI VÀ SỰ THẬT
Đi xe ôm đấu giá đất
Từng đi đấu giá đất ở Đà Nẵng giá trị trên 20 tỷ đồng thế mà lại đến “cửa quan” bằng… xe ôm. Mãi sau này, Bầu Đức mới phì cười thú thật: “Mấy anh bảo vệ thấy tôi mặc cái áo khoác tuềnh toàng lại đi xe ôm nên không cho vào, tôi phải năn nỉ hết hơi. Thật sự, tôi không cố tình đi xe ôm đến nhưng ở sân bay Đà Nẵng đón taxi lâu quá tôi mới nhảy đại lên xe ôm đi cho nhanh. Chuyện làm ăn không để lỡ thời cơ được.
Sau khi ông Đức đấu giá xong và thắng thì ông bí thư Tỉnh ủy Gia Lai bấy giờ nhận được cú điện thoại từ Đà Nẵng với câu hỏi: “Ông có biết “thằng” Đức là ai không?”. Miếng đất ấy bây giờ là khách sạn năm sao oách nhất Đà Nẵng.
Săn chất xám ngoại
Năm 1996, lần đầu tiên được sang Mỹ tham gia triển lãm sản phẩm, ông Đức ở trong một khách sạn năm sao chợt nghĩ đến sự phục vụ bặt thiệp của giới quản lý lẫn nhân viên tạp dịch khách sạn đều rất cần mẫn và yêu nghề. Ông Đức chợt nảy sinh ý tưởng táo bạo: “Tại sao mình không thuê người nước ngoài về quản lý hệ thống khách sạn của mình?”.
Bây giờ thì lực lượng giám đốc điều hành người nước ngoài đủ mọi quốc tịch làm việc cho Tập đoàn Hoàng Anh Gia Lai đã hơn 20 chuyên gia. Bầu Đức chia sẻ: “Tôi tự hào là một trong những người Việt Nam đầu tiên biến ý tưởng thuê các chuyên gia nước ngoài về làm việc dưới tay mình thành hiện thực. Trước đây, tôi hay băn khoăn việc nhân công Việt Nam phải đi làm công cho người nước ngoài thì tại sao mình không làm ngược lại được?”.